“Uông Đại Thuận, anh là chó má! Anh đang làm gì vậy?” Xuân dược tuy mạnh, nhưng thời gian phát tán lại ngắn ngủi, Triệu Tiểu Liên từ trong một mảnh hỗn độn chậm rãi tỉnh táo lại, đợi cô ta thấy rõ nam nhân ôm mình, cả người tựa như một con gà mái xù lông, nhất thời muốn đánh người.
Một cái tát này cô ta dùng toàn lực, xuân dược tuy tiêu tan hết, đầu còn đang ong ong rung động, cả người không còn khí lực nữa.
Đầu Uông Đại Thuận cũng đang ong lên như cô ta, hắn che mặt, trong mắt lộ ra vẻ ủy khuất: “Sao cô lại đánh tôi chứ? Cô là người chủ động nhào vào người tôi trước cô mà!”
Tại sao người bị đánh luôn luôn là hắn ta cơ chứ? Vết thương cũ chưa lành, bây giờ lại thêm vết thương mới, hắn ta sao cứ bị xui xẻo bủa vây vậy chứ?!
“Tôi nhào vào người anh? Anh mở to mắt chó xem xem anh có chỗ nào tốt để tôi phải làm vậy chứ? Tôi coi trọng anh à trừ khi mắt tôi bị mù!” Triệu Tiểu Liên sắp tức điên rồi, nhìn hàm răng vàng của Uông Đại Thuận cô ta liền muốn nôn!
Lần đầu tiên bị một người phụ nữ đả kích như vậy, Uông Đại Thuận không thể tưởng tượng nổi mà nhìn về phía cô ta, trong cơn giận dữ như sắp bị thiêu đốt: “Đám đàn bà thối cô chiếm tiện nghi của tôi còn đánh một trận, tôi thấy cô đúng là thiếu đánh rồi!”
Đang lúc bọn họ tranh chấp không ngớt, có thôn dân đi báo cho Mạnh Nghênh Võ và cùng đi về phía này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT