“Mày đang làm cái gì vậy hả?! Mày đang gào thét cái gì vậy hả? Chê giọng mày nói chưa đủ lớn phải không?!” Bà ấy tát vào lưng Trang Tú Xuân, vỗ xong tay còn cảm thấy đau.
Nhịn không được mà lắc lắc tay, Chu Đại Hoa cười ha hả giải vây nói: “Vợ của Đông Tử à, cháu đừng so đo với nó nhé, con gái thím từ nhỏ đầu óc cũng không được bình thường lắm.”
Nghĩ đến con rể lớn sau khi chết để lại không ít thứ tốt, bà ta lục từ trong túi lấy ra hai hào tiền: “Cái kia… Trong túi bà ngoại chỉ mang theo hai hào tiền, số tiền này để lại cho hai đứa nhỏ, Viên Viên mua chút gì ăn uống đi nhé, lần sau đến bà ngoại mang cho hai đứa nhiều hơn một chút nhé.”
Bà ta lấy tiền ra một cách thoải mái làm cho Diệp Ngưng Dao rất ngạc nhiên, có điều có tiền không cần phải câu nệ, cô nhận tiền đưa cho Phó Viện: “Viên Viên, cháu còn không mau cảm ơn bà ngoại đi, đây là tiền bà ngoại cho các cháu mua hạt dưa ăn đấy.”
Lần đầu tiên nhận được tiền tiêu vặt của bà ngoại, Phó Viện vô cùng kích động đỏ bừng khuôn mặt nhỏ nhắn, cô bé vội vàng cúi đầu nói: “Cảm ơn bà ngoại ạ!”
Đến nhà họ Phó một chuyến không chỉ không lấy được cái gì mà ngược lại còn phải mất thêm hai hào tiền, trên mặt Chu Đại Hoa và Trang Tú Xuân đều không thấy nét tươi cười đâu, sợ trong chốc lát ôn thần Phó Thập Đông trở về chặn bọn họ ở đây, Chu Đại Hoa lại nói vài câu khách sáo liền dẫn con gái rời đi.
Nhìn theo hướng bọn họ rời đi, trong phòng nhà họ Phó lại khôi phục lại vẻ yên tĩnh như ngày xưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT