Lâm Thải Vi có chút nghẹn ngào, không biết là vì thật lòng hay vì lý do nào khác:
"Bớt nói mấy lời đó đi, cái gì mà cho tôi một phần? Tôi biết cả rồi, hai mươi vạn, bố thí cho ăn mày à? Tôi thật lòng yêu anh ấy, đến cuối cùng anh ấy lại đối xử với tôi như vậy, tôi đương nhiên không cam lòng, tôi muốn hỏi anh ấy tại sao! Tôi chỉ kể chuyện của anh ấy cho gia đình anh ấy biết, nghĩ rằng giờ phút cuối cùng họ có thể đoàn tụ, tôi có gì sai? Cô đừng ở đây mỉa mai người khác nữa."
Ôn Ngôn đau lòng đến đỏ cả mắt, là đau lòng cho Lâm Táp. Điều Lâm Táp không muốn nhất chính là tin mình sắp chết bị nhà họ Lâm biết, vậy mà Lâm Thải Vi lại đưa cả nhà họ Lâm đến vào lúc này, chỉ để có thể chia được một phần tài sản khi nhà họ Lâm tranh giành di sản của Lâm Táp!
Cô hít một hơi thật sâu:
"Lâm Thải Vi, bây giờ tôi không so đo với cô, tôi không muốn gây chuyện ầm ĩ khi Lâm Táp đang thập tử nhất sinh. Cô tốt nhất là nên ngoan ngoãn một chút, nếu không, đừng trách tôi không khách sáo!"
Lâm Thải Vi nhìn những người nhà họ Lâm bên cạnh, thấy không ai bênh mình, cũng không dám lên tiếng nữa, yếu ớt tìm một chỗ ngồi xuống.
Ôn Ngôn trở lại chỗ cũ, tiếp tục ôm Tiểu Đoàn Tử lẳng lặng chờ đợi. Khoảng hơn một tiếng sau, cửa phòng cấp cứu mở ra. Mọi người gần như cùng lúc đứng dậy, lao lên vây quanh bác sĩ. Bác sĩ bị cảnh tượng này dọa cho giật mình:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT