Tối nay Giang Khắc ngủ rất ngon. Khi tỉnh dậy thì đồng hồ báo thức còn chưa kêu, anh mở mắt ra liền thấy Đường Diệc Ninh đang say ngủ.
Cô nghiêng người quay mặt về phía anh, chăn đắp tới cổ, chỉ lộ mỗi cái đầu. Mái tóc đen xõa ra phủ trên gối, ngủ rất say.
Giang Khắc gối đầu lên cánh tay, yên lặng chăm chú ngắm gương mặt cô.
Gương mặt này anh đã nhìn suốt sáu năm, lần đầu gặp là một cô nhóc tóc ngắn rối bù như gà con, gương mặt vẫn còn nét trẻ con. Năm này qua năm khác, họ ôm nhau ngủ vô số lần, anh thấy cô để tóc dài, từ một thiếu nữ trở thành một cô gái ngoài hai mươi. Khi xưa ngoan ngoãn nghe lời, từ khi kết hôn thì càng ngày càng vô pháp vô thiên.
Giang Khắc khẽ kéo lại chăn cho cô. Anh biết Đường Diệc Ninh sợ lạnh từ lâu rồi, thầm nghĩ thêm vài hôm nữa phải thay chăn bông. Cái chăn đại dày cộm ấy phơi nắng lên thì càng phồng hơn nữa, phải dùng chân đạp mới nhét nổi xuống dưới ô vuông tatami.
Bọn họ đã quen với chiếc giường rộng lớn này, quen với tấm rèm mỏng xuyên sáng kia, quen cả mùi gỗ nhàn nhạt trong phòng mới. Không còn như hồi thuê nhà nữa, ôm nhau ngủ vì sợ rơi xuống giường.
Giờ cái giường này đủ rộng, hai người mỗi người một bên, giữ khoảng cách một chút sẽ càng dễ ngủ hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT