Đường Diệc Ninh quay lại xưởng làm việc vào sáng thứ Hai. Giang Khắc cũng đã hai, ba ngày không gặp cô. Hai, ba ngày — so với trước kia thì đúng là quãng thời gian ngắn đến mức không thể ngắn hơn, nhưng với anh lại dài lê thê.
Rốt cuộc là có chuyện gì với anh vậy? Chẳng lẽ chỉ vì hai tháng gần đây ngày nào họ cũng ở cạnh nhau, đêm nào cũng ngủ cùng nhau, nên anh đã quen với việc đó rồi?
Căn hộ này rộng hơn căn chung cư họ từng thuê trước kia rất nhiều: ba phòng ngủ, một phòng khách, hai nhà vệ sinh và một phòng bếp. Anh đi tới đi lui trong căn nhà rộng thênh thang, chỉ có một mình, cảm giác cô đơn như những dây leo mọc âm thầm từ đáy lòng, lan khắp nơi. Lúc làm việc thì còn ổn, nhưng hễ dừng tay là trong lòng liền trống rỗng, cả người không thoải mái.
Giang Khắc dần nhận ra tâm tư của bản thân— anh đang nhớ Đường Diệc Ninh.
Anh nhớ giọng cô, nụ cười của cô, cơ thể mềm mại, cái ôm của cô… Những lúc họ ở bên nhau, căn phòng này chưa từng lạnh lẽo như thế. Dù cho có cãi nhau, cũng vẫn thấy ấm áp và náo nhiệt.
Tại sao lại như vậy? Giang Khắc không hiểu nổi.
Anh thừa nhận mình thích Đường Diệc Ninh. Như cô từng nói, nếu không thích, thì từ mấy năm trước anh đã có thể ép cô dọn đi rồi. Cô hỏi anh có yêu cô không, anh nói yêu. Với anh, "thích" và "yêu" vốn không có gì khác biệt. Anh chỉ biết trong lòng luôn có tiếng nói thôi thúc rằng anh muốn sống cùng cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT