Không ngờ được, kẻ nhìn bề ngoài yếu nhược, áo dài nho sinh kia lại đỡ được cú đấm của Trương Thiết.
Trương Thiết vừa mừng vừa giận. Hôm ấy Cố Lẫm đi mà không một lời từ biệt, chỉ nhờ Nhiếp Dũng nói vài câu lại cho mình. Hắn hận đến mức chỉ muốn xông đến thôn Lý Ngư lôi cổ Cố Lẫm về, đánh cho một trận mới hả giận.
Huynh đệ ai nấy đều nhớ thương, sao Cố Lẫm lại không chịu ở lại trong sở? Với công lao của hắn, muốn làm tổng kỳ cũng dư sức.
Nhưng Nhiếp Dũng lại nói: Cố Lẫm là người đọc sách, học hành chẳng tệ, nếu giam mình trong quân sở chẳng khác nào lãng phí. Sau đó ba sở được điều sang trấn bên cạnh dẹp nạn thổ phỉ, chờ họ quay về thì Cố Lẫm đã đi phủ thành.
Vài ngày trước, tin Cố Lẫm trúng cử lan truyền, có mở tiệc chúc mừng. Đáng tiếc khi ấy bọn họ bị huyện lệnh mới sai đi làm việc, chẳng thể tham dự. Nào ngờ hôm nay lại gặp mặt ở đây.
Trương Thiết cười hừ hừ, thầm mừng vì tuần kiểm đã gọi hắn đi theo, chứ để Nhiếp Dũng kia được đi thì tức chết.
“Tiểu đội trưởng a, ngươi cũng giỏi thật! Giờ đã là cử nhân rồi. Hôm ấy bọn ta bận công vụ, chẳng kịp đến uống chén rượu mừng. Hôm nay không say không về nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT