Kiều Nam chẳng nói đồng ý, cũng chẳng nói không đồng ý, chỉ nhìn cô với ánh mắt nặng nề.
Mộc Tưởng Tưởng bị nhìn đến nỗi sợ hãi, biết là anh đang giận nhưng cô cũng chẳng biết nên làm gì, đành gọi nhân viên đến lấy chiếc áo phao mình vừa chọn, chuẩn bị thanh toán.
Khi nhân viên vừa bước tới, Kiều Nam ném chiếc túi xuống bên cạnh Mộc Tưởng Tưởng.
Sau đó anh không nói gì nữa, chỉ cụp mắt, lạnh lùng quay mặt bỏ đi.
Kiều Nam giận đến nỗi chỉ muốn tìm một người đánh nhau một trận ngay tại chỗ, nếu không đi, anh sợ mình sẽ nổi giận với Mộc Tưởng Tưởng.
Lúc ra khỏi trung tâm mua sắm, Kiều Nam va vào một kẻ trông có vẻ thập thò lén lút, vốn đang tức mình nên anh đập một cú đau điếng vào đầu người nọ một cái trong cơn giận dữ. Nhìn kẻ đó trông hơi quen quen nhưng không nhớ được là ai kia bỏ chạy trối chết, anh mới thấy dễ chịu hơn một chút.
Anh leo lên xe máy, lòng vẫn thấy chán nản không nói nên lời. Vì câu nói của Mộc Tưởng Tưởng không khác gì vĩ tuyến 38, một ranh giới rõ ràng không thể vượt qua – Ba cậu, ba tôi, cậu mua, tôi mua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play