Mộc Tưởng Tưởng mơ hồ cảm thấy mình đang nằm mơ, trong giấc mơ, ba mẹ của cô vào phòng đắp chăn cho cô sau khi cô ngủ, giống hệt như trước đây.
Mộc Tưởng Tưởng cảm thấy nỗi nhớ ùa về kéo dài miên man, thậm chí sau khi tỉnh giấc, cô còn ngẩn ngơ một chốc. Sau đó cô quay lại nhìn đồng hồ báo thức, ánh mắt cô dừng lại trên quyển sách tự học tiếng Đức đang nằm yên lặng trên tủ đầu giường trong hai giây – nếu cô không nhớ nhầm, vốn dĩ quyển sách này phải nằm bên gối mới đúng.
Cô nhớ ra rồi, chắc hẳn người tối qua đã ngồi bên mép giường xoa đầu cô là Kiều Thụy, anh của Kiều Nam. Cô nhớ mình gọi một tiếng, anh ấy cũng không phủ nhận.
Tối qua cô đã ngủ lúc mười một giờ, khi anh ấy vào phòng ít nhất cũng phải là rạng sáng. Kết hợp với thông tin từ mẹ kế La Mỹ Sinh của Kiều Nam cho biết thì hẳn là Kiều Thụy và ba Kiều đã tất tả bay từ thành phố B về thành phố A. Sau khi trải qua những chuyến đi vất vả như thế, bất cứ ai cũng sẽ mệt mỏi rã rời, nhưng Kiều Thụy lại không về nghỉ ngơi trước mà anh ấy chọn lẻn vào phòng thăm em mình.
Còn xoa đầu còn dỗ dành em ngủ nữa.
Mộc Tưởng Tưởng chỉ biết ngửa mặt lên trời thở dài, cô càng không hiểu tại sao Kiều Nam lại muốn lợi dụng mối quan hệ gia đình để đùa với cô. Nhớ đến cuộc nói chuyện kết thúc trong vội vã của hai người hôm qua, cô cầm lấy điện thoại gửi tin nhắn cho anh, kể cho Kiều Nam nghe chuyện anh cả và ba của anh đã về nhà.
Song tin nhắn như đá chìm đáy biển, lúc này là sáu giờ rưỡi, Kiều Nam còn đang bận chạy bộ chứ lấy đâu ra thời gian mà xem điện thoại?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play