Vân Kiều đẩy tay bà ra, ngẩng đầu lên: "Là con đã lừa dối di nương. Thực ra con có một cửa hàng, là do bà ngoại để lại cho con. Bà đã may giấy khế ước của cửa hàng vào trong chiếc áo cho con, con về nhà tháo chỉ thêu ra mới tìm thấy. Trà bính con làm hàng ngày đều nhờ Cốc Dửu Tử mang ra cửa hàng bán, bây giờ người quản lý cửa hàng vẫn là Ngô tiên sinh, kế toán cũ của chúng ta."
Tiền di nương nhất thời chưa phản ứng kịp: "Con nói gì? Bà ngoại con để lại cho con một cửa hàng? Thật sao?"
"Vâng."
Vân Kiều gật đầu: "Con biết con không nên giấu di nương, làm di nương đau lòng. Nếu di nương giận, người cứ... mắng con vài câu, nếu vẫn không nguôi giận thì cứ đánh con hai cái..."
Nàng cúi đầu, giọng càng lúc càng nhỏ.
"Con bé ngốc này."
Tiền di nương đưa tay đỡ nàng dậy, kéo nàng ngồi xuống bên cạnh, có chút cảm khái nói: "Con làm không có gì sai cả, người không có chí tiến thủ như di nương đây, đáng lẽ nên giấu. Nếu di nương có chí hơn một chút, con cũng không cần phải vất vả làm trà bính như vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play