"Cha mẹ hắn thì đúng là tốt, nhưng bản thân hắn thì không ra gì." Hàn Thục Trân nói xong, chính mình cũng không nhịn được mà bật cười.
"Xem ngươi đắc ý chưa kìa, còn sống chết không thừa nhận." Vân Kiều cười đẩy nhẹ nàng một cái: "À mà, mẹ ngươi gần đây sức khỏe thế nào rồi?"
"Tốt hơn trước nhiều rồi. Trước đây bà không phải nằm liệt một chỗ sao? Bây giờ đã có thể tự mình chống người ngồi dậy trên giường rồi." Hàn Thục Trân vui vẻ đáp.
"Thật sao? Vậy thì tốt quá. Nếu cứ thế này, có khi nào sẽ hồi phục hoàn toàn không?" Vân Kiều mừng rỡ hỏi.
"Ta nghe cô mẫu... tức là mẹ của Như Ngọc nói, nếu thời gian dài, cũng có khả năng đó, nhưng bao lâu thì không nói chắc được." Hàn Thục Trân nghĩ một lát rồi giải thích thêm: "Trước đây mẹ ta uống bao nhiêu thuốc đắng cũng không có tác dụng. May mà cô mẫu biết thuật xoa bóp, lúc trước ở nhà ta, không phải ngày nào cũng xoa bóp cho mẹ ta sao? Sau này họ dọn đi, mẹ ta nói không được xoa bóp thì người khó chịu, nên cha ta lại mời bà ấy về, mỗi tháng trả chút tiền công, bây giờ ngày nào bà ấy cũng đến."
Vân Kiều gật đầu: "Ta hiểu rồi, có hiệu quả thì tốn chút bạc cũng đáng."
"Cha ta cũng nói vậy." Hàn Thục Trân cười gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT