"Con đừng nghĩ nữa, phụ thân con sẽ không gật đầu đâu." Diêu thị thở dài nói: "Sáng nay tan triều, ông ấy còn cố ý chặn cữu cữu con lại, nói rất nhiều lời khó nghe, trong ngoài lời đều là trách cữu cữu con đã đánh con."
"Đó là do con tự nguyện để hai người quản thúc, sao có thể trách cữu cữu được." Tần Nam Phong không nhịn được nói.
"Ông ấy cũng là thương con, muốn con về nhà dưỡng thương thôi. Ông ấy là cha ruột của con, ép con đọc sách cũng là vì muốn tốt cho con." Diêu thị vỗ vai hắn: "Con cứ yên tâm dưỡng bệnh cho tốt, cữu cữu con đã trả lời ông ấy rồi, đợi con xuống giường được sẽ cho con về nhà."
"Con không muốn về nhà." Tần Nam Phong rất kháng cự việc về nhà.
"Vậy con nói với cữu mẫu xem, trong lòng con dự định thế nào?" Diêu thị hiền hòa nhìn hắn.
"Con chỉ muốn theo cữu cữu như vậy, nếu không có chiến sự thì ở đế kinh, có chiến sự thì ra biên quan. Con ở đâu cũng có thể đọc sách, không muốn về nhà để ông ấy quản thúc." Tần Nam Phong không vui nói.
"Nhưng Tần phủ mới là nhà của con. Con không thể vừa làm quan tứ phẩm đã nghĩ mình đủ lông đủ cánh, ngay cả tổ tông cũng không nhận. Đến lúc đó ta không dám chứa chấp con đâu." Diêu thị nhìn hắn, mỉm cười nói: "Với tính cách cổ hủ của phụ thân con, nếu thật sự làm ầm lên, ta cũng sợ ông ấy lắm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play