Ngày hôm sau, buổi trưa Diệp di nương vui vẻ hớn hở đến Phiên Tiên Quán.
Tiền di nương thấy nàng liền cười nói: "Hôm nay trời đẹp quá, hôm kia sấm chớp mưa giông, làm muội sợ chết khiếp."
Diệp di nương biết nàng đang nói về chuyện cãi vã với Bả Ngôn Hoan hôm trước, cũng không để tâm, cười hì hì: "Muội sợ cái gì? Ta có phải mắng muội đâu."
"Ta lo cho tỷ đó, lỡ lão gia nổi giận đuổi tỷ đi thì phải làm sao?" Tiền di nương cười đáp.
"Không đâu." Diệp Đình Ngọc rất chắc chắn: "Yên nhi đã lớn thế này rồi, chỉ cần ta không làm ra chuyện như Mai Tự Hương đã làm, ông ấy sẽ không đuổi ta đi. Ông ấy không cần thể diện sao? Con gái đã lớn thế này, chẳng lẽ lại giữ con bỏ mẹ?"
"Ta thấy hôm nay tỷ vui vẻ quá, có chuyện vui gì sao?" Tiền di nương nhìn vẻ mặt rạng rỡ của nàng, không khỏi tò mò.
"Đúng là có một chuyện đại hỷ." Diệp di nương ghé sát lại gần nàng: "Muội không biết đâu, sáng nay nhà mà Nhàn nhi ở nhị phòng nói tới, cũng đã đến đưa ngày lành rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT