Edit: Trúc Linh
Bởi vì là toa giường nằm nên dọc đường đi hai người cảm thấy rất thoải mái. Khoảnh khắc xuống tàu, Hạ Uyển Ương bất chấp hình tượng mà vươn vai một cái: "Mệt chết đi được!"
Trương Thời Dã khẽ ôm cô, nhỏ giọng nói vào tai Hạ Uyển Ương: "Về nhà anh xoa bóp cho em nhé?"
Hạ Uyển Ương đưa đôi mắt long lanh nhìn anh: "Xoa chỗ nào?"
Vành tai Trương Thời Dã ửng đỏ: "Đừng nói linh tinh, anh chỉ xoa chân đấm lưng cho em thôi."
Hạ Uyển Ương cười phá lên, lúc ở bên ngoài cô thật sự cực thích trêu chọc Trương Thời Dã. Khi ở bên ngoài và khi ở sau lưng cô, anh hoàn toàn là hai người khác nhau. Trước mặt thì dễ ngại, dễ đỏ mặt nhưng khi ở sau lưng toàn kiểu đè cô ra "gặm", chẳng có chút ngượng ngùng nào.
Đầu tiên cả hai người đến bưu điện lấy bưu kiện gửi từ mấy hôm trước, sau đó mất 5 xu để đi xe bò về. Khi đến thôn thấy khói bắt đầu bốc lên từ ống khói của các nhà. Từ lúc vào đến cổng thôn đã có người chào hỏi Trương Thời Dã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT