Edit: Hiền
Lúc đầu Trương Thời Dã cõng cô, anh cảm nhận hai cục mềm mại đàn hồi trên lưng mình, trong lồng ngực như có một con thỏ đang nhảy nhót, căng thẳng đến mức hai tay toàn là mồ hôi.
Hạ Uyển Ương vẫn không yên phận mà uốn éo, thỉnh thoảng còn nhích lên nhích xuống. Mặt Trương Thời Dã đỏ bừng, cơ thể cũng trở nên căng cứng. Đột nhiên cô nhích thêm một cái nữa, gân xanh trên trán Trương Thời Dã nổi lên.
Trương Thời Dã dừng lại hít một hơi thật sâu, cố gắng điều hòa hơi thở và cảm xúc của mình, anh giả vờ nghiêm khắc nói: "Còn nhúc nhích nữa là anh ném em xuống đấy!" Giọng nói của anh hơi khàn khàn, nhưng bất lực và cưng chiều nhiều hơn.
Hạ Uyển Ương nghe thấy câu này lập tức im lặng, ngoan ngoãn nằm trên lưng anh không còn nhúc nhích nữa. Trương Thời Dã cảm nhận được sự ngoan ngoãn của cô, khóe môi anh khẽ cong lên, nở một nụ cười khó nhận ra. Anh tiếp tục cõng cô đi về phía trước, bước chân vững vàng mạnh mẽ.
Hai người đi đến cổng làng thì Trương Thời Dã nhẹ nhàng đặt cô xuống: “Anh đỡ em đi bộ nhé."
Hạ Uyển Ương chu môi cao vút, có thể treo cả cái lọ đựng dầu ăn vào được, cô hung dữ trừng mắt nhìn anh: “Hừ, anh sợ người khác nhìn thấy đúng không!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT