Tới trước cửa hội sở, vẫn là đưa ra thiếp mời màu vàng để tiểu đồng kiểm tra, sau đó được chỉ dẫn đi về phía phòng khách yến tiệc hôm qua.
Lần đầu tiên Đường Ức Uyển cùng đại tỷ tới nơi trông vừa hoa lệ vừa trang trọng như thế này, những gì cô bé nhìn thấy như viện tử, hành lang, đại sảnh đều lớn hơn nhà mình rất nhiều nhưng cô bé lại chẳng hề sợ hãi, cứ thế theo sát đại tỷ mà bước về phía trước, ánh mắt không liếc ngang ngó dọc, chỉ nhìn thẳng về phía trước.
Khác với hôm qua đã được sắp xếp chỗ ngồi từ trước, lần này họ có thể tùy ý chọn chỗ ngồi. Mang theo tâm tư học tập, Đường Nguyệt dẫn Đường Ức Uyển ngồi vào cái bàn ở giữa.
Đường Ức Uyển ngồi ngay ngắn trước bàn, nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: "Đại tỷ, người đến đây vẫn khá ít."
Đường Nguyệt gật đầu: "Ừm, chúng ta tới sớm, lát nữa còn có người tới học nữa.”
Tới gần giờ học, trong phòng khách cơ bản đã ngồi đầy người. Đường Nguyệt quan sát, phát hiện chỉ có một phần nhỏ các vị đông gia hôm qua quay lại, xem ra đa phần đông gia không trực tiếp tham gia việc giám định vật phẩm cầm cố, chỉ đóng vai trò quản lý hoặc giám sát phía sau màn. 
Cố Vũ Lai dẫn theo Triều Phụng vội vàng chạy tới, đứng ở lối vào phòng khách nhìn ra xa, tìm được bóng lưng Đường Nguyệt rồi đi tới cái bàn nàng đang ngồi, tìm chỗ ngồi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play