Hai ngày sau, phán quyết được đưa ra, kẻ đó phải bồi thường một trăm lạng bạc cho hiệu cầm đồ Như Ý.
Đường Nguyệt nhìn ngân phiếu một trăm lượng mới nhận, ghi chép cẩn thận vào sổ sách, lòng nhẹ nhõm như cành liễu đung đưa trong gió xuân.
Đường Minh Tùng nói: "Mặc dù không biết là ai bày trò này nhưng lần này chúng ta phá được bẫy, lại còn lời được trăm lượng, nghĩ tới thôi cũng thấy sảng khoái.”
Trải qua lần này, cậu cũng không còn quá căng thẳng với việc làm ăn liên quan đến đồ sứ nữa. Cho dù sau này lại có khách đem sứ tới cầm, cậu cũng tin rằng đại tỷ có đủ năng lực và sự cẩn trọng để ứng đối.
Đường Ức Uyển không biết ngụ ý phía sau chuyện này, nghe thấy đại tỷ nói muốn thưởng cho cô bé một chiếc trâm hoa, còn được tự chọn ở tiệm trang sức thì liền vui mừng khôn xiết.
Đường Nguyệt nhìn Tô Dật Tiêu: "Lần này huynh là công thần bắt được kẻ gian, lấy lại được trăm lượng bạc, về sau ta sẽ thưởng thêm cho huynh năm lượng bạc mỗi tháng.”
Tô Dật Tiêu nào phải người thiếu năm lượng bạc này, nhưng đây là luận công ban thưởng, hắn nên có được nên cũng đáp vui vẻ: "Được thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT