Những ngày tiếp theo, hiệu cầm đồ buôn bán không thể nói là tốt, nhưng cũng không kém, thỉnh thoảng có người cầm đồ vào cầm đồ. Tiền trong hiệu cầm đồ dần dần đổi ra, kho hàng vốn hơi trống trải cũng dần dần phong phú lên.
Đêm nay, trăng mờ gió lớn, không gian tĩnh mịch.
Đường Nguyệt đang ngủ đột nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng kêu đau đớn, tiếp theo là tiếng đánh nhau giãy dụa. Nàng vội vàng ngồi dậy, cầm áo khoác lên, xách đèn lồng treo trên xà nhà đi ra ngoài.
Đường Minh Tùng nghe được tiếng vang, hô "Đại tỷ!", rồi theo hướng âm thanh mà đi tới.
Chỉ có nha đầu Đường Ức Uyển ngủ sâu, không bị tiếng nói bên ngoài ảnh hưởng.
Đi tới tiền viện nàng liền thấy trước cửa kho nằm một đống gì đó, run rẩy vì đau. Nhờ ánh sáng lờ mờ từ chiếc đèn lồng mới miễn cưỡng nhìn rõ, tay chân người nọ đều bị trói chặt bằng dây thừng, không thể nhúc nhích.
Tô Dật Tiêu lười biếng tựa vào tường kho, thấy hai người bọn họ đến thì ngáp một cái: "Ta nghe có tiếng động liền lập tức ra ngoài, lúc ấy tên này đã trèo lên tường chuẩn bị vượt vào. Ta bèn đợi hắn vào trong sân, khi hắn chạy thẳng tới trước cửa kho thì mới ra tay bắt lấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT