"Kiều Kiều, đó là bố con, cậu của con chỉ dọa ông ấy thôi, con cũng hùa theo à. Bố con mất việc, bị nhà nước xử phạt, con cũng đâu có lợi gì đâu chứ?" Đổng Tĩnh hét lên khàn cả giọng.
Cố Kiều Kiều ngoáy lỗ tai, không quan tâm bĩu môi: “Lấy lại của hồi môn của mẹ tôi có tính là lợi không, thoát khỏi sự kiểm soát của nhà họ Cố có tính là lợi không nhỉ? Bà cũng đừng đắc ý quá, những chuyện bà tính kế tôi, tôi đều nhớ rõ cả đấy. Tốt nhất là bà nên tự giải quyết cho tốt đi, đừng có mà giở thêm trò gì."
"Nói mới nhớ, lâu rồi tôi chưa đến nhà họ Tần tâm sự với cô Tưởng đấy, bà nói xem bây giờ tôi có nên đi thăm không nhỉ? Nên nói chuyện gì đây ta." Cô chống cằm nhíu mày.
"Mày, mày..." Đổng Tĩnh chỉ vào cô như thể cô đã làm điều gì đó tày trời vậy.
Lại là mấy câu cũ rích, Cố Kiều Kiều khinh thường trợn mắt: “Bây giờ tôi có thể vào phòng thu dọn đồ đạc của tôi được chưa?" Nói xong, cô cười khẩy nhìn chằm chằm hai vợ chồng bọn họ.
Đánh rắn phải đánh bảy tấc*, không phải cô không thể đối phó được với bố và mẹ kế của mình.
*Có nghĩa là khi đối mặt với một vấn đề hoặc một tình huống khó khăn, bạn cần phải tập trung vào điểm yếu hoặc điểm quan trọng nhất để giải quyết hiệu quả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play