Lý Nhược Sinh thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục hồi tưởng: “Sau đó mẹ cháu thích bố cháu, chị ấy gả về thôn Cố Gia, cậu thì đi khắp nơi kinh doanh nên cũng ít liên lạc, chỉ vậy thôi.”
Chỉ vậy thôi? Ha ha, cậu đoán cháu có tin không.
Thật ra từ ánh mắt luyến tiếc khi Lý Nhược Sinh nhắc đến mẹ cô, cô đã đoán được điều gì đó. Chỉ là cậu không muốn nói, cô cũng không ép.
Dù sao người cũng đã mất.
Khác với cảnh tượng ấm áp giữa hai cậu cháu ở nhà cụ trưởng tộc, nhà họ Cố mấy ngày nay luôn u ám, chỉ có tiếng nức nở như có như không.
Đổng Tĩnh nhìn đứa con gái khóc lóc thảm thiết, mất kiên nhẫn mà quát: “Đừng khóc nữa, con muốn nhà họ Tần biết con không còn của hồi môn phải không?”
Đổng Tĩnh cũng không biết mụ đã trải qua mấy ngày vừa rồi thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play