Nếu như học đại học, thì anh ta đã có thể ở lại thành phố làm việc. Khi đó thì trời cao mặc sức chim bay, mẹ anh ta đâu thể quản nhiều chuyện như này.
“Mẹ hỏi con, năm đó người đã cứu con khi con ngã xuống sông là ai?” Tưởng Bạch Bình lạnh lùng nhìn con trai trước mặt.
Bà ta hỏi như vậy cũng không phải là vì muốn con trai nhớ đến ân tình của Lý Nhược Lan, nhưng người nắm gia tài khổng lồ trong tay là Lý Nhược Lan. Người có thể giúp nhà họ Tần tiếp tục sống cuộc sống tiêu tiền như nước như ngày xưa cũng là Lý Nhược Lan.
Tần Hiên gãi đầu bực bội: “Là Lý Nhược Lan, mẹ ruột của Cố Kiều Dương, mẹ còn định lặp lại chuyện này bao nhiêu lần nữa đây. Đã là thời đại nào rồi mà còn chơi trò lấy thân báo đáp ơn cứu mạng nữa chứ? Vả lại, người mà nhà chúng ta đính hôn là con gái trưởng của nhà họ Cố, Thư Dao cũng họ Cố, bây giờ con gái trưởng nhà họ Cố không phải cô ấy sao?”
“Con đang cưỡng từ đoạt lý.” Tưởng Bạch Bình nhìn con trai bằng ánh mắt khó tin: “Cho dù con không bận tâm đến ơn cứu mạng của Lý Nhược Lan, chẳng nhẽ con cũng không quan tâm đến ơn dưỡng dục của nhà họ Tần à?” Không phải anh ta không biết tình trạng hiện giờ của nhà họ Tần.
Tần Hiên phản đối: “Con đã trưởng thành, con có thể gánh vác gia đình, sau này con sẽ kiếm thật nhiều tiền cho mẹ tiêu.”
Tưởng Bạch Bình tức tới nỗi bật cười: “Sau này, sau này là bao lâu, sau này là lúc nào? Con trai à, con nghĩ tiền dễ kiếm như vậy hay sao? Con có biết mỗi ngày cả một đại gia đình như nhà họ Tần chúng ta phải tốn bao nhiêu tiền để ăn uống, may mặc hay không?”
Đặc biệt là đám đàn ông ăn hại trong nhà, vai không nâng nổi, tay chống chẳng xong, chỉ biết ngửa tay xin tiền bà ta.
Tiền, tiền, tiền… Người bà ta mọc ra tiền sao?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play