Nói xong, cô hơi nhướng mày với mẹ kế: “Con làm vậy là không đúng chỗ nào sao?”
“Con, con…” Đổng Tĩnh nghẹn lời.
Vì sao mỗi khi đối mặt với con nhỏ này, mụ luôn có cảm giác lực bất tòng tâm. Miệng mồm nhanh nhẹn của mụ, sự cơ trí mưu mô của mụ đâu chứ?
“Một đứa đần độn như em mà lại biết giặt quần áo sao, nói dối đúng không, vậy em giặt xong thì cái váy đâu?” Cố Thư Dao bị chọc giận khi nhìn thấy dáng vẻ vênh váo tự đắc của Kiều Kiều nên không nhịn được buột miệng thốt ra lời nhục mạ.
“Dao Dao.” Đổng Tĩnh vội vàng kéo con gái lại, không cho cô ta nói tiếp.
Mụ thế nào cũng không sao, nhưng không thể khiến cho con gái để lại ấn tượng xấu trước mặt người ngoài, đặc biệt là trước mặt người có uy tín trong thôn như trưởng tộc Cố.
Nếu sau này ông ta nói một câu không tốt về Dao Dao với bên ngoài, thì con bé sẽ chịu thiệt.
Thật ra Đổng Tĩnh đang lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử. Người như cụ trưởng tộc sao có thể nói này nọ sau lưng người khác, đặc biệt là sao cụ ấy có thể so đo với một cô bé hai mươi tuổi chứ.
Nhưng cụ ấy vẫn không có ấn tượng tốt với cô gái này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT