“Anh Cố, không đủ bản lĩnh mới gọi là làm trái pháp luật để trục lợi. Nhưng anh rõ ràng rất có năng lực, chỉ vì trước giờ không ưa nịnh nọt nên mới ngồi ở vị trí kế toán này suốt hai mươi năm. Anh tiến lên trên một bước thì đó gọi là lặp lại trật tự, sẽ không ai có ý kiến gì.” Đổng Tĩnh nói rất hùng hồn vang dội.
Ha ha, còn có thể dùng cụm từ “lặp lại trật tự” như vậy hả, Cố Kiều Kiều nhìn mẹ kế cô với khuôn mặt đầy sự kính nể.
Cô càng thêm tin tưởng mình có thể hủy hôn với Tần Hiên. Chỉ bằng cái miệng uốn ba tấc lưỡi đó của mẹ kế thì từ chết cũng có thể nói thành sống.
“Đứa con gái hư đốn, mày cười cái gì?” Nhớ tới những lời lúc nãy của vợ, ông ta liền cau mày: “Có phải do mày giở trò với cái váy của chị mày đúng không?”
Cố Kiều Kiều chớp mắt vô tội: “Bố, đó là váy của con, con chỉ cho chị mượn mặc một ngày thôi. Mẹ con tự mình lên thị trấn chọn cho con cái váy đẹp như thế, đắt tiền như thế, sao con nỡ chà đạp nó chứ.”
Nghiệp chướng nói cũng có lý, huống chi ngoài việc đối nghịch với ông ta thì đứa con gái hư đốn này làm gì có bản lĩnh làm những chuyện đường ngang ngõ tắt như vậy chứ.
Thấy người đàn ông không định truy cứu chuyện này nữa, Đổng Tĩnh sốt ruột: “Anh Cố, anh không biết đó chứ, biết đâu chỉ vì trận phong ba do cái váy này gây ra lúc ban ngày mà nhà họ Tần có thể không cần Dao Dao của chúng ta nữa thì sao, vậy chúng ta phải nhờ nhà họ Tần ra tay giúp đỡ thế nào được chứ?”
Cố Tư Triết ngẩn ra, đúng vậy.
Ông ta lại lặng lẽ đánh giá con gái riêng. Nếu con bé thật sự có thể gả vào nhà họ Tần thì thật sự sẽ là một sự trợ giúp rất lớn đối với ông ta. Dù chân tướng của chuyện ngày hôm nay ra sao thì ông ta vẫn phải giả vờ để dỗ dành cho con bé vui.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play