Ngoài việc là một người mẹ, thì trước hết bà ấy vẫn là một người phụ nữ. Nếu người đàn ông đó vẫn không hề quên bà ấy sau nhiều năm như vậy, bà ấy vẫn luôn muốn tiếp tục duyên phận lúc trước với ông ấy.
Vậy thì, không ai có thể ngăn cản bà ấy! Con cái cũng không thể.
Tần Đông Viễn hơi tò mò khi nghe vợ hỏi thông tin của Vương Tiểu Soái, nhưng anh cũng không suy nghĩ nhiều, vội kêu người làm việc này.
Hai vợ chồng Kim Trụ đều làm việc trong nhà máy của anh, để tránh bị dị nghị. Dù sao Dương Thúy Phân cũng là trưởng bộ phận nhân sự của Tập đoàn Đông Giao.
Tống Hiểu Hạ làm việc rất nhanh, chưa đến nửa tiếng Cố Kiều Kiều đã có được thứ mình muốn. Cô tiện tay lật bản ghi chép về thời gian đi làm và biểu hiện trong công việc của Vương Tiểu Soái trong một năm qua, nở nụ cười lạnh lùng và nói: “Tổng giám đốc Tần đúng là người tốt, đây là đang làm từ thiện hả? Một năm làm việc ba trăm buổi thì cậu ta đi trễ một nửa, về sớm một nửa.”
Lúc này Tần Đông Viễn vừa mở cửa bước vào không khỏi mở to hai mắt nhìn: “Bà xã nói vậy là sao.” Đồng thời ra sức nháy mắt với dì Dương.
Đang yên đang lành sao vợ của anh lại giận rồi. Tống Hiểu Hạ vừa rời đi thì anh lập tức cảm thấy có gì đó không đúng, nên vội chạy theo tới đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play