Bà Bạch cười ha ha, miệng há to đến mang tai: “Tìm thấy, tìm thấy. Ha ha, cũng phải nói thật là tự nhiên ba tháng không gặp lại thấy nhớ hai vợ chồng nó.”
Nhà máy đã sắp xếp hai chiếc xe buýt lớn để đón người ở ngoài nhà ga tỉnh, nếu không có gì bất ngờ thì hôm nay sẽ đón được tất cả mọi người. Đợt cuối cùng trở về từ phía Nam cũng sẽ về vào hôm nay.
Hôm nay xe buýt sẽ chở mọi người về cùng một lượt.
"Ôi, chị nhớ con dâu nhiều hơn hay nhớ con trai nhiều hơn vậy? Tôi nghe nói ba tháng nay Đông Mai nhà chị ở bên ngoài kiếm được đậm lắm." Có người nói với vẻ ngưỡng mộ.
Mẹ nó, sao lúc đó mình lại do dự vào phút cuối vậy chứ, nếu lúc đó không làm làm vậy thì bây giờ có cần phải ganh tỵ với người khác như thế này không.
Chẳng qua là chưa từng ra khỏi núi lớn thôi, chẳng qua là chưa từng đến thành phố thôi. Đông Mai không phải cũng chưa từng ra ngoài sao, người ta lấy đâu ra can đảm thu xếp vài bộ quần áo rồi kéo chồng đi vậy chứ?
"Ha ha, đều nhớ, đều nhớ." Bà Bạch cười ha ha nói. Tất nhiên là nhớ con trai nhiều hơn, nhưng đó là chuyện có thể nói ra được sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT