Tần Đông Viễn càng cảm thấy phiền lòng, dường như anh đã dự cảm được trong tương lai đứa trẻ này sẽ phải chịu bao nhiêu lời đàm tiếu.
Vì vậy, sau khi kết hôn khi Tần Trinh Trinh đến xin thay cho Trương Văn Khải vào nhà máy làm việc, anh đã không ngần ngại từ chối.
Trong đầu anh luôn hiện lên hình ảnh đứa trẻ kia. Đứa trẻ hơn hai tuổi vừa mất đi người mẹ luôn kề bên nó suốt ngày, dù nó không khóc lóc, hầu hết thời gian vẫn vui vẻ.
Nó còn đưa quả táo trong tay cho mọi người, không sợ người lạ chút nào, lạc quan và cởi mở, cười lên có hai lúm đồng tiền nhỏ. Nhưng rồi khi qua cái tuổi không biết lo này thì sao? Thứ chờ đón đứa trẻ đó là tương lai như thế nào đây.
Cố Kiều Kiều đương nhiên nhìn ra nỗi đau trong lòng của chồng, nhưng cô có thể làm gì đây?
Chẳng lẽ lại đi đánh Tần Trinh Trinh một trận, cô chỉ có thể an ủi chồng, ông bà nội và bố của đứa trẻ rất yêu thương nó.
Sau này họ cũng có thể bảo vệ đứa trẻ kia. Dù sau khi đứa trẻ đó lớn lên vẫn không tránh khỏi việc phải nghe những lời đồn vớ vẩn, nhưng với sự yêu quý của nhiều người như vậy thì cuộc sống của nó cũng sẽ không đến nỗi nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play