Giám đốc Vương nghẹn họng đến mức suýt tắt thở trước mấy lời nói của khách. Trước khi té xỉu, ông ta nhanh nhẹn móc ra một trăm tệ.
“Bà cô à, xin cô hãy mau sửa đi.”
Cố Kiều Kiều cũng không từ chối, xoay người tiến lên nhanh nhẹn sửa lại đàn piano, tiện tay cầm lấy tờ một trăm tệ kia cất vào trong túi.
Sau khi làm xong, cô ung dung bước ra khỏi sảnh lớn, để lại mọi người suy đoán thân phận của cô.
‘Còn mấy cây đàn piano còn lại?’ Giám đốc Vương nhìn theo bóng lưng của cô gái ung dung rời đi thì vội vàng đuổi theo.
Cố Kiều Kiều đi ra khỏi khách sạn, chợt nghe thấy tiếng bước chân từ đằng sau, cô khẽ mỉm cười: ‘Thành công rồi.’
“Bà cô ơi, cô đừng đi, kính xin cô chỉnh lại mấy cây đàn piano còn lại.” Giám đốc Vương lau mồ hôi trên trán rồi nài nỉ. Chờ tên người Nhật Bản kia thăm người thân trở về cũng không biết phải mất bao lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT