Đến lúc này, Tưởng Bạch Bình cũng không còn sợ bố chồng nữa. Bà ta lạnh lùng nhìn ông Tần một cái, đầy khinh bỉ nói: “Bố cũng đang tiếc cái xưởng sản xuất đồ gia dụng đó phải không?”
Ông ta có phải cũng đang hối hận vì đã đồng ý để Tần Đông Viễn ra ở riêng không? Nhưng bây giờ thì tất cả đã muộn rồi.
“Xưởng đồ gia dụng gì, con đang nói linh tinh cái gì thế.” Ông Tần tức giận nói và quăng chiếc gạt tàn thuốc trong tay.
Nhưng Tưởng Bạch Bình không dừng lại, bà ta đã quản lý gia đình này suốt thời gian dài, bà ta được lợi gì đâu? Chi thứ ba cứ đòi ra riêng.
Nhà họ Tần chẳng lẽ là con quái vật đáng sợ sao? Chi thứ hai cũng chẳng bao giờ phục bà ta, cứ nghĩ rằng bà ta quản gia là chiếm lợi gì lớn lắm.
Chồng thì không nghe lời, hết lần này đến lần khác đi đánh bạc, không cản nổi. Nhân cơ hội này, mọi người phải nói chuyện cho rõ ràng.
“Bố à, bố tức giận như vậy không chỉ vì chuyện rắc rối mà Trinh Trinh gây ra đúng không? Bố đang giận dữ vì chú ba mở xưởng mà từ đầu đến cuối không nói với bố một lời, phải không?” Tưởng Bạch Bình nói với vẻ mặt vô cảm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play