Những người khác cũng có suy nghĩ tương tự như Đông Mai. Mặc dù bọn họ nghĩ rằng dưa món đóng hộp thì có gì đáng để bán, nhưng vì Kiều Kiều đã đề xuất, dù có lên rừng xuống biển, bọn họ cũng sẽ giúp.
Ha ha, nếu như sau này nể tình bọn họ từng giúp đỡ mà tính cho bọn họ một suất trong đợt nhà máy tuyển dụng tiếp theo thì càng tốt.
Rõ ràng những người này vẫn chưa thật sự nhận ra rằng, nếu làm công việc bán hàng một cách nghiêm túc và chăm chỉ, thì đây là một công việc, hay nói đúng hơn là một sự nghiệp đầy triển vọng.
Lúc này các bà con vẫn còn chấp nhất với mức lương ổn định hơn ba mươi tệ.
Cố Kiều Kiều kiên định lắc đầu: “Dưa món đóng hộp này phải được đem bán ở tỉnh, không thể bán ở thị trấn. Tất nhiên tôi không thể nào để mọi người làm không công được, mỗi khi một người bán được một hộp sẽ có tiền thưởng, tức là tiền hoa hồng. Nếu làm tốt, chắc chắn sẽ kiếm được nhiều hơn mức lương cố định trong nhà máy."
Mọi người vừa nghe vậy đã lập tức hứng thú trở lại, thời buổi này có ai từ chối tiền được chứ?
Nhìn thấy sự hăng hái của bà con đã được khơi dậy, Cố Kiều Kiều mới thở phào nhẹ nhõm. Bán hàng thực sự là phần quan trọng nhất trong kinh doanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play