Thấy mình sắp bị kéo đi, Cố Kiều Kiều vội nói: “Dì Dương, đừng, đừng, đừng, cháu có cách...”
Chỉ là Dương Thúy Phân liếc nhìn đám đông đang hung hãn đang nhìn bọn họ, chần chừ một chút rồi tiếp tục kéo cô: “Bên kia là một đám điên, nói lý lẽ với bọn họ vô ích. Không được, cháu phải trốn đã.”
“Dì Dương, dì Dương, cháu thực sự có cách...” Cùng lắm thì gọi cảnh sát, Cố Kiều Kiều sờ vào chiếc máy nhắn tin trong túi.
“Các người đang làm gì vậy?” Khi Cố Kiều Kiều sắp bị kéo đi, bỗng nhiên một giọng nói khàn khàn từ xa vang lên.
Mọi người vội vàng quay đầu lại nhìn, người đến không ai khác chính là Tần Đông Viễn và Mã Quang Khoan, phía sau còn có một nhóm người mặc đồng phục công nhân giống nhau.
“Đông Viễn, anh đến rồi.” Cố Kiều Kiều nhân lúc Dương Thúy Phân ngớ người thì vội vã thoát khỏi tay bà ấy, chạy về phía người đàn ông.
Tần Đông Viễn lập tức tiến đến đón cô, nắm tay vợ rồi nhìn cô từ đầu đến chân, hỏi: “Sao rồi, em có bị thương không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play