Ông Thái nghe xong thì hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn quyết định không dính vào chuyện này nữa. Trương Văn Sinh này quả là rất giỏi lôi kéo người khác, vừa rồi không ít hàng xóm suýt nữa bị anh ta dắt mũi.
Thấy ông Thái không nói gì, Trương Văn Sinh tức giận chửi thề trong lòng. Ông già chết tiệt này, không ngờ lại tinh ranh như vậy.
Nhìn cảnh tượng ở hành lang phía Tây, Cố Kiều Kiều lạnh lùng cười, tên đàn ông chó má này quả thật không đến Hoàng Hà không chết tâm* mà. Cô vừa định lên tiếng phản bác thì không ngờ có người đã nói trước.
*Không đến phút cuối thì không từ bỏ.
"Trương Văn Sinh, anh, anh đừng có ngậm máu phun người, bản vẽ đó là tâm huyết nhiều năm của bố tôi, không liên quan gì đến anh." Đỗ Quyên giận dữ nói.
Sỉ nhục cô ấy thì được, nhưng sỉ nhục bố cô ấy thì không thể. Bố cô ấy tuy không có nhiều học vấn nhưng ông ấy đã lăn lộn cả đời trong ngành sản xuất dụng cụ nhà bếp, sản phẩm ông ấy thiết kế khi đưa ra thị trường đều rất được ưa chuộng.
Nếu không phải nhà họ Đỗ họ bảo thủ, không giỏi quản lý, không giỏi giải quyết những rắc rối giữa người với người, thì sau khi mẹ cô mất, làm sao một nhà máy tốt lại có thể nói đóng cửa thì đóng cửa được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play