Hôm nay cả bàn ăn đầy đủ các món từ trên trời xuống dưới biển, có thiếu món nào đâu? Con nhóc Cố Kiều Kiều này không muốn ăn, chồng cô ta lập tức muốn tự nấu cho cô ta.
Đúng là so người với người chỉ làm Lý Cầm Lan tức chết. Sao số phận của cô ta lại khổ như thế, không thể gặp được người đàn ông tốt.
Vẻ mặt cô ta không thay đổi đánh giá Tần Đông Viễn ngồi đối diện, sau đó cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
Có lẽ vì hôm nay đã tuyển đủ người nên tâm trạng của Mã Quang Khoan rất vui, nhìn cảnh tượng trên bàn ăn, ông ấy vui vẻ cười nói: “Em dâu à, em nhìn xem em tìm được người chồng tốt như vậy, em trai kết nghĩa của anh chính là…” Ông ấy nói rồi giơ ngón cái lên: “Người đàn ông tuyệt vời ngàn năm mới thấy một lần. Đợi đến khi nhà máy chúng ta đi vào hoạt động, việc sản xuất và quản lý nhà máy đều phải trông cậy vào cậu ấy. Anh tin vào mắt nhìn của mình, em trai kết nghĩa của anh nhất định là người giỏi kinh doanh. Sau này em cứ chờ hưởng phúc đi.”
Cố Kiều Kiều buồn bực ngại ngùng liếc nhìn người đàn ông bên cạnh: “Không sao đâu, do em mệt nên không có khẩu vị thôi." Sau đó lại mỉm cười với Mã Quang Khoan: “Để anh chê cười rồi. Vâng, em cũng tin tưởng Đông Viễn nhà em, anh ấy là giỏi nhất."
"Ha ha, nhìn hai vợ chồng em lại làm anh nhớ đến thời anh còn trẻ. Khi xưa anh chỉ cần bỏ ăn một bữa thôi là chị dâu đã sốt ruột vô cùng rồi, mỗi bữa đều đổi món đa dạng để nấu cho anh ăn." Mã Quang Khoan tự hào nói.
Nghe ông ấy nói vậy, Cố Kiều Kiều không biết phải đáp lại ra sao, trong lòng không khỏi thầm mắng, ông ấy cũng biết chị dâu đối xử tốt với ông ấy như vậy sao? Nhưng có ích gì chứ, đâu thể ngăn ông ấy ra ngoài lăng nhăng chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play