Lần trước người của xưởng gạch đến gặt lúa mạch giúp bọn họ, cô ta đã hỏi thăm rồi, xưởng gạch lo cả việc ăn uống. Mà đã lo ăn uống thì chắc chắn phải có người nấu cơm.
Ai nấu chẳng được, chi bằng để cô ta làm.
Tần Mai nói xong, không chỉ Tần Đông Viễn mà ngay cả Tần Cảm, người anh song sinh của cô ta cũng trợn trắng mắt cạn lời.
Mọi người không để ý đến cô ta nữa, quay đầu bước đi. Cố Kiều Kiều vội vàng đưa quả trứng gà trong tay cho Kim Trụ ở phía sau, dặn dò thằng bé ăn trên đường.
Kim Trụ cũng không khách sáo, mỉm cười nhận lấy.
Tần Dũng vừa đi vừa ngoái lại an ủi em gái, ngây ngô nói: “Đợi anh được phát tiền lương, anh sẽ cho em tiền tiêu vặt.” Sáng nay cậu ấy nghe thấy em gái xin tiền mẹ để mua sô cô la mà mẹ không cho.
Tần Mai thấy mọi người rời đi, tức giận giận châm tại chỗ: “Thím Ba, sao chú Ba có thể như vậy chứ?” Ít nhất cũng phải cho cô ta một câu trả lời chắc chắn chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT