Nhìn thấy dưới bậc thềm dư luận đã đổi chiều, Tưởng Bạch Bình cũng không hề hốt hoảng.
Người đàn bà Đổng Tĩnh này quả nhiên cũng khá giỏi. Sự uất ức trong lòng bà ta đột nhiên biến mất, bị một người đàn bà nham hiểm chơi còn tốt hơn bị một người ngu xuẩn chơi mình.
Nhưng Đổng Tĩnh đừng tưởng rằng mụ đã thắng, không phải chỉ có mỗi mụ biết nói!
“Sao nào, mọi người cùng sinh sống ở thôn Cố Gia đã mấy đời, không biết nhà họ Tần chúng tôi là gia đình như thế nào sao? Mọi người nghĩ nhà họ Tần chúng tôi là hạng trọng giàu khinh nghèo thật sao?” Bà ta thở dài, nói từng câu từng chữ.
Mọi người trong sân đều sửng sốt.
Họ không nghĩ đến điều này, dù sao nhà họ Tần trở nên giàu có mới hai mươi năm trở lại đây. Hai mươi năm trước, họ vẫn còn nghèo khó giống mọi người, nói chi đến chuyện trọng giàu khinh nghèo, nhà họ Tần lúc ấy còn là nhà nghèo nhất, toàn bị người ta khinh bỉ.
Còn hai mươi năm trở lại đây thì sao? Chuyện này thì khó nói, dù sao ngưỡng cửa nhà họ Tần ngày càng cao*, số lần mọi người đến nhà có thể đếm trên đầu ngón tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT