Tần Mai thậm chí còn nhặt lại lưỡi liềm bị vứt sang một bên và ôm chặt trước ngực, nhìn những người đàn ông áo đen phía đối diện với vẻ mặt sợ hãi.
Cố Kiều Kiều nhìn thấy cô ta như vậy, trong lòng cười nghiêng ngả.
“Đây là người mà chú Ba của cháu mời đến để giúp đỡ.” Trí tưởng tượng của cô nhóc này thật phong phú. Nhưng cô nghiêm túc đánh giá Tần Mai một chút, nói thật thì cô nhóc này trông cũng xinh xắn đấy chứ.
Chỉ là tính tình quá xấu xa.
Cố Kiều Kiều đến gần chồng, nói với vẻ hơi lo lắng: “Mọi người đã ăn gì chưa?” Chiều nay lúc chồng cô biết tin về cơn mưa lớn đã nói với cô muốn đến xưởng gạch xem có thể mời được người không.
Những người làm việc ở xưởng gạch đều là người đã cho thuê đất nhà mình, hoặc là trong nhà có nhiều lao động nên không cần đến họ. Vì vậy, xưởng gạch chính là nơi tốt nhất để mời người.
Tần Đông Viễn gật đầu: “Không cần lo cơm nước cho bọn anh.” Những người này đều đã ăn tối sau khi tan làm rồi mới theo anh đến, trước khi trời sáng họ còn phải đi về xưởng gạch ăn sáng rồi tiếp tục đi làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT