Hai vợ chồng cô làm việc mệt muốn đứt hơi không chỉ giúp gặt lúa mạch thôi, mà còn phải giám sát đám người vô dụng này không được lười biếng.
Ôi, tất cả chỉ vì muốn sớm ngày ra riêng mà thôi. Cố Kiều Kiều an ủi bản thân rằng bây giờ cực khổ một chút cũng không sao, bỏ ra nhiều một chút thì sau này chồng cô sẽ không còn nhớ đến cái gọi là công ơn nuôi nấng của nhà họ Tần nữa.
Hừ, chồng cô đã tự mình nuôi sống bản thân từ năm mười hai tuổi, nói thật thì thời gian được nhà họ Tần nuôi dưỡng cũng chẳng được mấy năm.
Nhưng cô cũng không phản đối việc chồng cô khăng khăng muốn báo đáp nhà họ Tần. Ai lại không muốn gả cho một người chồng có tình nghĩa, biết ơn báo đáp chứ?
Hơn nữa, cả đời này của bọn họ đã định sẵn sẽ sống ở thôn Cố Gia suốt đời, không chỉ mình cô thích cảnh đồng quê, cô nhận ra chồng cô cũng thích nơi này.
Vì vậy, họ không thể làm mọi chuyện quá tuyệt tình, ít nhất bề ngoài cũng phải làm cho có..
Cố Kiều Kiều chợt nhớ đến cái giò heo chồng cô đã gửi về nhà mẹ đẻ, có vẻ hai vợ chồng cô cũng nghĩ giống như nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT