Mấy anh em ở nhà ngoại dì Dương xấu tính thì đã đành, đằng này người nhà chồng bà ấy lại càng là loại người không biết xấu hổ.
Đều cùng một loại với nhau, chỉ biết chèn ép làm khó dì Dương.
Nào ngờ khi nghe con mình nói vậy, Dương Thúy Phân trong bếp chỉ cười xuỳ: “Yên tâm, bố con sẽ không qua đó đâu.” Dù sao cũng đã sống với nhau suốt hai mươi năm rồi, mặc dù trước kia bà ấy không nhìn ra ông ta là loại người vô tâm, vong ơn bội nghĩa nhưng cũng chưa đến mức không biết tí gì về Lưu Thôi Sinh.
Ông ta vốn là kẻ hèn hạ lại còn hay sĩ diện hão nên sao có thể làm chuyện mất mặt như vậy được, dù cho bố mẹ ông ta có ép ông ta thì cũng không ép được đâu.
Nghe Dương Thúy Phân nói vậy, Cố Kiều Kiều cũng thôi lo lắng, xoay người cười nói với Kim Trụ Thiết Trụ: “Hai anh em em tới đúng lúc lắm, trứng chần mới ra lò đấy, ba bọn chị đều ăn hết rồi, còn lại cho hai em đó.”
Kim Trụ gãi đầu, trông có vẻ ngại ngùng: “Chị Kiều Kiều, em ăn cơm mất rồi.”
“Ăn rồi thì có sao đâu, ăn thêm bữa nữa là được. Bây giờ em đang ở tuổi ăn tuổi lớn, phải bổ sung nhiều năng lượng mới được. Còn Thiết Trụ nữa, em ăn nhiều thì mới cao lên được, thế thì sau này mẹ em mới tìm được cho em một cô vợ đẹp chứ.” Cố Kiều Kiều cười hì hì nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play