Thất Cân là tên gọi ở nhà của cháu trai út Dương Ái Dân, con của chi cả.
Không ngờ khi Chu Lan Hương nghe xong thì lại tức giận, bà ta nhìn chằm chằm vào mẹ chồng với vẻ không có ý tốt: “Mẹ, mẹ có ý gì đây? Mẹ không hài lòng vì con và Phú Quý về nhà mẹ đẻ giúp đỡ sao? Mẹ có gì thì cứ nói thẳng ra chứ đừng có nói vòng vo như vậy." Bà ta nói xong rồi hừ lạnh một tiếng.
Mẹ Dương vội vàng xua tay: “Mẹ không có ý đó..."
"Con không giống như một số người bất hiếu nào đó, cũng không biết làm con gái kiểu gì mà về nhà mẹ đẻ lại đi tay không. Tìm khắp thôn trên xóm dưới cũng không tìm ra một người như thế đâu. Không chỉ vậy mà còn đến nhà mẹ đẻ xin xỏ. Không biết cuộc sống của nhà mẹ đẻ như thế nào sao?" Chu Lan Hương nói chuyện rất quái gở.
"Cô..." Dương Thúy Phân nghe thấy lời lẽ kẹp dao giấu kiếm của em dâu liền chỉ tay vào bà ta với vẻ tức giận vô cùng.
Có khi nào bà ấy về nhà mẹ đẻ mà đi tay không chứ, lần này chẳng qua là chưa kịp chuẩn bị. Hơn nữa, bà ấy chưa bao giờ đến nhà mẹ đẻ để xin xỏ.
Chu Lan Hương không hề sợ hãi trước sự tức giận của Dương Thúy Phân còn tiếp tục mỉa mai: “Ồ, chị chồng, tôi đâu có nói chị, chị đừng tự vơ vào mình. Tôi làm sao dám nói chị chứ, trong cái nhà này chị có công lao vất vả lắm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT