Cố Kiều Kiều suy nghĩ.
Cô cầm đũa lên, vừa ăn mì, vừa ăn thịt kho tàu Thiết Trụ mang tới, nước mắt rơi lã chã.
Tần Đông Viễn bất đắc dĩ lắc đầu, lau nước mắt giúp vợ rồi nói: “Còn có anh đây mà.”
Những người đối xử tốt với vợ cũng là người có ơn với Tần Đông Viễn.
Thiết Trụ không biết vì sao Cố Kiều Kiều khóc, chắc là do lâu quá không được ăn thịt nên chị ấy khóc vì được ăn ngon sao? Cậu ấy cười an ủi: “Chị Kiều Kiều, sau này em có đồ ăn ngon sẽ để dành cho chị.” Giống như cách cô đã làm với cậu ấy lúc trước.
Mỗi lần thấy cậu ấy, cô đều lấy đồ ăn vặt trong túi cho cậu ấy, có khi là một viên kẹo, có khi là một cây kem.
“Phải rồi, chị kêu anh A Dũng đưa thuốc tới cho mẹ em bôi lên mặt, hôm nay không còn đau nữa ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT