Nói là chồng mình quen biết với ông chủ lớn gì đó, mà bao lâu nay cũng chẳng thấy điều kiện trong nhà có gì cải thiện. Chẳng phải vẫn ở trong hai gian nhà tranh đó sao?
Phì, lừa ai chứ.
"Cô chửi ai là con điếm, giữ mồm miệng cho sạch sẽ chút đi." Dương Thúy Phân quay lại, ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn chằm chằm Triệu Cúc Hoa.
Bà ta rảnh rỗi sinh nông nỗi kiếm chuyện với bà ấy thì thôi, ai bảo bà ấy không có bản lĩnh, không có tiền ở nhà mới, buộc phải sống chung một mái nhà với loại người như vậy.
Đằng này con bé Kiều Kiều có chọc gì bà ta đâu, mỗi lần gặp Triệu Cúc Hoa chẳng phải đều cười tủm tỉm chào hỏi sao?
Đứa trẻ đó rất lễ phép.
"Tôi cứ nói đấy, tôi nói chính là con điếm Cố Kiều Kiều mắt chó coi thường người đó, với lại cả con mụ già mắt mù lục thân không nhận là cô đó, đồ cái thứ ăn cây táo rào cây sung." Triệu Cúc Hoa chửi ầm lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT