“Nhưng vẫn đủ để nuôi được con bé đúng chứ?” Lý Nhược Sinh nói đùa.
Tần Đông Viễn vội vàng gật đầu: “Nuôi được, nuôi được ạ. Không có vấn đề gì, cậu không cần lo lắng đâu ạ.”
Nhìn hai người ở phía đối diện không coi ai ra gì mà chế giễu cô, Cố Kiều Kiều liền dừng lại: “Cậu à, con cũng gọi mấy món cho hai người mà, không phải là sợ hai người ăn không đủ no sao.”
“Ồ. Hóa ra là vậy sao. Vậy lát nữa các món được bê ra thì con ăn ít đi một chút đi.” Lý Nhược Sinh trêu cô.
Cố Kiều Kiều chớp mắt: “Như vậy thì sao được. Không dễ gì mới được làm người có tiền một lần, con còn muốn thoải mái ăn uống một lần.”
Trong lúc ba người đang cười nói vui vẻ thì phục vụ bàn bắt đầu bê các món ăn ra. Nhìn thấy từng nhân viên phục vụ bàn mặc đồng phục, bê từng món mà họ gọi lên. Không nói đến lượng đồ ăn cực lớn, thì sắc, hương, vị của các món ăn cũng đều có đủ.
Tuy nhiên bởi vì thời tiết nóng bức, nên Cố Kiều Kiều trước tiên cầm lấy cốc nước ngô mát lạnh rồi uống một ngụm thật lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play