Đổng Tĩnh không ngốc nên đương nhiên sẽ không tặng nhược điểm của chồng cho người khác, càng ít người biết việc này thì càng tốt.
Tưởng Bạch Bình nghe vậy thì cười lạnh: “Liên quan gì đến tôi, tôi chỉ cần của hồi môn.” Nếu không vì sao bà ta phải bất chấp nguy cơ bị người trong thôn chỉ trỏ khắp nơi mà đồng ý đổi cuộc hôn nhân giữa bọn họ chứ.
“Ba ngày không đủ, cô hãy để tôi nghĩ cách, cô cũng biết con gái riêng của tôi không phải đèn cạn dầu.” Đổng Tĩnh nhìn người phụ nữ có vẻ mặt lạnh lùng đối diện với vẻ cầu xin.
Mụ ta không thể không cúi đầu vì con gái.
Mụ ta thật sự không ngờ chuyện này sẽ bị bại lộ nhanh như vậy, mụ ta cho rằng phải đến khi Dao Dao của mụ ta mang thai, tương đương với việc họ cũng có “con tin” trong tay.
Trong phòng khách, Đổng Tĩnh đau khổ cầu xin suốt một tiếng nhưng lông mày của Tưởng Bạch Bình không động đậy dù chỉ một chút.
Thấy chị ta thờ ơ, lạnh lùng vô tình như vậy, Đổng Tĩnh rất muốn hỏi một câu, nếu trong vòng ba ngày mụ không lấy lại được thì chị ta sẽ đối phó mụ ta thế nào, đối phó con gái mụ thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT