Tần Hiên đẩy một chiếc xe đạp đứng dưới bậc thang, giỏ xe phía trước đựng đầy quà mang về cho nhà bố vợ. Cố Thư Dao mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt bố mẹ chồng.
Trước khi xuất phát, cô ta liếc nhìn em gái kế ở phía bên kia cổng một cái: “Em gái, hai người đi về bằng cái gì? Hay là chị cho em mượn xe đạp của chị nhé?”
Cố Kiều Kiều nhìn thái độ cao ngạo của chị kế mà không hiểu gì, một lúc sau mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, vào thời này thì xe đạp vẫn là thứ hiếm hoi.
“Em rảnh quá nên ngồi xe đạp cho cộm người à.” Thôn Cố Gia không giàu có, đường trong thôn đều là đường đất. Gặp chỗ gập ghềnh thì quả thật như tách mông ra làm hai.
“Em…” Nhìn ánh mắt khinh thường của em gái kế, cô ta giận đến nỗi ruột gan sôi sục.
“Được rồi, lên xe đi.” Tần Hiên nói với vẻ thiếu kiên nhẫn. Không hiểu sao anh ta lại cảm thấy không ưa thái độ kiêu căng hống hách của vợ, đặc biệt là khi đối diện với cô.
Anh ta lén nhìn Cố Kiều Kiều một cái. Suy cho cùng thì những gì mà chú Bacó thể cho cô ta cũng có giới hạn, không biết sau này cô ta có hối hận không. Đến hôm nay thì anh ta buộc phải thừa nhận, có lẽ anh ta không hấp dẫn như mình tưởng, nếu không thì lúc đầu cô đã không dễ dàng chấp nhận chuyện bị thay thế một cách bình tĩnh như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play