Bị cướp mất hôn sự mà không khóc không nháo, còn có thể cười híp mắt an ủi mọi người, được thì được mất thì thôi - thật là một người có tính tình hào sảng, cầm lên được thì buông xuống được.
Rất giống mẹ cô bé, là người được việc, tiếc là một cô gái tốt như vậy lại không được Tần Hiên để ý.
"Đương nhiên rồi, đứa con riêng nhỏ nhen đó làm sao so được với Kiều Kiều của chúng ta. Nhà họ Tần không có mắt nhìn người gì cả. Nói về nhan sắc, về tính cách, điểm nào Kiều Kiều cũng hơn hẳn cô chị kế." Có người chen ngang.
“Đúng vậy, không biết nhà họ Tần và nhà họ Cố nghĩ gì trong đầu nữa.”
“Ô hay, mấy người này già cái đầu rồi mà còn đi bàn tán sau lưng một cô gái như vậy, không biết xấu hồ à?”
"Chúng tôi không phải là đang bênh vực con bé sao?" Có người phụ nữ ấm ức nói.
"Người ta cần mấy người bênh vực à? Lúc nãy còn nói mất cái này được cái nọ, giờ lại xem thường Tần Đông Viễn rồi? Người ta ngoài việc có bà mẹ không tốt, hơi nghèo thì còn chỗ nào không xuất sắc đâu?" Có người cười nhạo phản bác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play