“Nghe nói bệnh thuỷ đậu để lại sẹo không dễ lành đâu, Thục Lan, mặt cô thật sự không thành mặt rỗ đâu nhỉ?” Ha ha ha.
“Vậy tương lai cô phải gả cho người ta như thế nào đây?” Xứng đáng, ai bảo cô chanh chua.
Thấy mọi người vây quanh con gái chật như nêm cối, Hứa Xuân Yến tức giận chạy xung quanh, đang muốn chen vào giải vây cho con gái.
Cố Kiều Kiều nhẹ nhàng đến bên người bà ta, kéo cổ tay bà ta: “Thím Hai, thím mua vòng tay này ở đâu thế? Mấy ngày trước bà trưởng tộc và dì Thúy Phân đưa của hồi môn cho cháu, sao thím không đến?”
“Đúng vậy, Xuân Yến, cô cũng không thể như thế chứ, người trong nhà như chúng ta làm sao bằng cô đưa của hồi môn cho con bé được. Cô thân là thím ruột của Kiều Kiều, không thể ít hơn người khác được.” Dương Thúy Phân lập tức hùa theo.
“Đúng vậy, khi mẹ Kiều Kiều còn sống đối xử với nhà cô rất tốt, cô không thể để mẹ con bé nằm dưới đất bất an.” Thật sự nên để ban đêm Lý Nhược Lan đến tìm bà ta tâm sự.
Người vừa đi hơn một năm, bà ta liền trở mặt không quen biết, bắt nạt con người ta trước mặt mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT