“Anh Tần, anh sao vậy?” Cố Thư Dao nhiệt tình gọi: “Ăn hạt dưa đi này, em bóc cho anh xong rồi.”
“Ừ ừ, anh đang suy nghĩ lần sau nên đưa trà gì cho bố em nên mới có chút phân tâm thôi.” Tần Hiên bình tĩnh giải thích.
Là vậy sao? Ha ha, trên mặt Cố Thư Dao nở nụ cười, nhưng trong lòng sóng biển đang đánh ồ ạt.
Điều cô ta lo lắng quả nhiên đã xảy ra, Tần Hiên không hề thờ ơ với Cố Kiều Kiều. Nhìn em gái kế chậm rãi đi tới, trong mắt cô ta hiện lên một tia tức giận.
Nó cố tình về vào lúc này, cố tình hấp dẫn ánh mắt của Tần Hiên, cố tình câu hồn của Tần Hiên là muốn làm gì?
Nó hối hận sao, không muốn gả cho người đàn ông nghèo kia sao? Nhưng trên đời này không có thuốc hối hận. Cô ta chắc chắn sẽ để mắt đến người đàn ông này, không thể để Cố Kiều Kiều cướp mất đồ của cô ta được. Dù chỉ còn vài ngày nữa là đến đám cưới, nhưng Cố Thư Dao vẫn không dám mất cảnh giác.
“Kiều Kiều về rồi à, lại đây ngồi đi.” Đổng Tĩnh cười tủm tỉm nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT