“Vâng, cháu biết, anh ấy tặng gì thì cháu cũng vui.” Cố Kiều Kiều ngoan ngoãn đồng ý. Nhưng cô không cho rằng Tần Đông Viễn thật sự là người như vậy.
Chỉ có những người đàn ông tự ti mới có lòng dạ hẹp hòi thích lật lại nợ cũ, ghi hết từng lời nói và cử chỉ của người khác vào sổ nhỏ. Nhưng cô chưa từng thấy bất kỳ sự tự ti hay tự xem thường bản thân trong ánh mắt của người đàn ông kia.
Mặc dù anh lớn lên trong ánh mắt lạnh lùng và xa lánh của người trong thôn nhưng toàn thân người đàn ông này lại tràn trề nghị lực và kiên cường.
Người đàn ông mà Cố Kiều Kiều cô coi trọng tất nhiên là người được chọn giữa triệu người, là người mạnh mẽ bất khuất.
Không nản lòng khi gặp hoàn cảnh khó khăn, cũng không kiêu ngạo lúc hoàn cảnh thuận lợi. Đông đi xuân đến vẫn mạnh mẽ kiên cường trước sau như cây bạch dương ven đường.
Dương Thúy Phân gật đầu hài lòng, sau đó cẩn thận từng li từng tí lấy một thứ từ trong người ra.
A, lại là vòng tay. Cố Kiều Kiều không nhịn được vỗ trán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play