Dù sao cũng là vào giờ tự học, hai người thay đồ xong liền trở lại lớp. Hôm nay lão Vương không ở lại lớp để giám sát, làm chủ nhiệm lớp khá bận. Ông có lẽ cũng không ngờ rằng chỉ một ngày không để ý, lớp ông đã có chuyện.
Khương Lê ngồi vào chỗ, trên người ấm áp dễ chịu, trong lòng cũng vậy. Sau cơn mưa, thời tiết se lạnh. Cửa sổ xuất hiện một lớp sương mờ.
Cậu vươn ngón tay vẽ vài nét tùy tiện trên đó, vẽ đến nửa chừng thì phát hiện mình lại vô thức viết tên của ai đó.
Cậu giật mình vội vàng xóa đi, ngón tay cũng ướt đẫm.
Cậu nghe thấy các bạn học trong lớp đang thầm mắng: "Thời tiết quái quỷ gì thế này."
Lúc đầu mặc áo ngắn tay thấy vừa, giờ thì lại thấy lạnh, mà họ thì không ai mang áo khoác.
Khương Lê siết chặt chiếc áo khoác trên người, rồi lại nhìn về phía chỗ của Bùi Thiệu. Chỉ thấy anh đang mặc bộ đồ bóng rổ màu đỏ, cánh tay và chân rắn chắc lộ ra ngoài, trông như không có chuyện gì và không hề thấy lạnh.
Có lẽ là vì người thường xuyên vận động thì cơ thể sẽ rất nóng, như một đống lửa vậy.
Khương Lê nhớ lại vẻ mặt nhăn mũi của Bùi Thiệu khi lấy bộ đồ bóng rổ ra, cậu thấy buồn cười.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT