Khương Lê cõng chiếc cặp nặng trĩu về đến nhà, trong lòng lại rộn lên những đợt sóng hưng phấn. Trọng lượng trên người cũng khiến cậu cảm thấy vui sướng. Lời nói của Bùi Thiệu như một cành dây leo được ném đến cho cậu. Chỉ cần nắm chắc, cậu có thể thay đổi những điều không mong muốn xảy ra. Cũng giống như một người sắp chết đuối đã nắm được một cọng rơm, một chút cơ hội cũng đủ để cậu không rơi vào sự cực đoan.
Cậu mặc chiếc áo đồng phục rộng thùng thình đi ngang qua sảnh, chuẩn bị về căn phòng nhỏ của mình thì đột nhiên bị gọi lại.
Nhiễm Tinh Lan đang ngồi trên sô pha đọc sách. Mẹ Nhiễm ở một bên đang gọt trái cây cho cậu ta. Dù đã quyết định cho con ra nước ngoài, mẹ Nhiễm, với tư cách là một phụ huynh kiểu mẫu Trung Quốc, vẫn rất quan tâm đến việc học của con trai mình. Do đó, bà luôn phái người đưa đón đúng giờ. Về đến nhà, bà cũng cưng chiều con hết mực. Ngay cả khi chỉ nhìn thấy con trai mình tao nhã cầm sách đọc, bà cũng cảm thấy vô cùng tự hào.
Mẹ Nhiễm đặt đĩa trái cây xuống. Bà khá quý Khương Lê, dù sao cũng là đứa trẻ bà nhìn lớn lên. Tuy cậu không hay nói chuyện, nhưng lạ là bà lại không thể ghét cậu.
Bà định gọi Khương Lê đến ăn trái cây, thì đột nhiên nhận ra đứa trẻ lúc trước luôn có vẻ mặt "người sống chớ gần" giờ đã cắt một kiểu tóc gọn gàng. Gương mặt nhỏ nhắn, thanh tú, trông dễ mến hơn rất nhiều.
Bà không nhịn được quan tâm: "A Lê đến ăn trái cây đi con. Dì không để ý rằng Lê nhỏ của chúng ta đã thay đổi kiểu tóc rồi." Bà quan sát thêm một lát rồi nói: "Kiểu này tốt hơn nhiều, trông có sức sống hơn hẳn kiểu tóc ban đầu."
Tất cả mọi người đều yêu cái đẹp. Mẹ Nhiễm nhìn Khương Lê gọn gàng, sạch sẽ cũng không khỏi khen vài câu. Người lớn đều thích những đứa trẻ ngoan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play