Thẩm Nhu không sao hiểu nổi, nàng vừa mới trở về rửa mặt một chút, thế mà pháp khí của nàng lại bị phá hủy. May mà nàng sở hữu Thủy Linh Căn, nước tràn vào khoang thuyền cũng không làm khó được nàng. Nhưng khoang thuyền đã nứt vỡ như vậy, phải sửa chữa thế nào đây? Thẩm Nhu ngẩn người, nàng vén rèm lên, chỉ thấy trong khoang thuyền không một bóng người.
Sư tôn nàng vừa nhận đã biến mất! Trái tim Thẩm Nhu như rơi xuống đáy vực, nàng vội thả thần thức ra quét một vòng, nhưng không cảm nhận được chút hơi thở nào của Ôn Hành và Liên Vô Thương. Trong thoáng chốc, Thẩm Nhu cảm giác như cả thế giới của mình bị đóng băng.
Vốn dĩ, Thẩm Nhu không phải kiểu thiếu nữ thích để người khác thấy bộ dạng chật vật của mình, nàng đã nghĩ sẽ thu xếp ổn thỏa rồi cùng sư tôn tâm sự về tình cảnh khó khăn của mình. Kết quả là, người đã không còn!
Lòng Thẩm Nhu lạnh lẽo, lạnh hơn cả nước đã ngập đến đầu gối nàng. Nàng bước ra khỏi khoang thuyền với dáng vẻ bối rối, cảm thấy bản thân bị cả thế gian ruồng bỏ.
Nhưng khi nàng vừa bước lên sàn thuyền, lại trông thấy Ôn Hành đứng trên phiến đá xanh cùng một mỹ nhân xa lạ. Mỹ nhân ấy giữa trán có điểm chu sa đỏ rực, rõ ràng là nam nhân nhưng lại còn đẹp hơn cả Thẩm Nhu. Thẩm Nhu chỉ liếc nhìn một cái đã thấy tự ti sâu sắc.
Mỹ nhân ấy khẽ gật đầu với Thẩm Nhu: "Sư tôn ngươi đang đột phá, ta ở đây trấn giữ giúp hắn một chút. Pháp khí của ngươi bị hỏng rồi, chờ sư tôn ngươi tỉnh dậy, bảo hắn tìm cho ngươi cái tốt hơn."
Thẩm Nhu không phải loại người dễ khóc, nhưng hôm nay nàng đã hai lần không kìm được nước mắt. Nàng gật gật đầu, cười nói: "Đó là lẽ đương nhiên, sư tôn nhất định phải bồi thường cho ta một cái tốt hơn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play