Sau khi Ôn Hành và Cẩu Tử rời đi, quanh chiếc xe kéo chỉ còn lại Liên Vô Thương và Báo Tử nhìn nhau chằm chằm. Báo Tử khinh thường vẫy đuôi: "Muốn giết muốn chém gì thì tùy ngươi, đừng làm ta khó chịu là được." Liên Vô Thương mặt mày thản nhiên: "Đừng vội, ta sẽ tính sổ với ngươi sau."
Báo Tử hừ lạnh một tiếng: "Tiểu nhân hèn hạ, nếu Ôn Hành và Cẩu Tử biết được ý đồ của ngươi, ngươi thử xem bọn họ sẽ đối xử với ngươi thế nào."
Liên Vô Thương chẳng chút để tâm: "Bọn họ không phải là đối thủ của ta."
Báo Tử khinh bỉ nói: "Đồ giả tạo."
Liên Vô Thương bình thản đáp: "Đồ tàn nhẫn."
Cuộc đấu khẩu của Liên Vô Thương và Báo Tử tất nhiên Ôn Hành và Cẩu Tử không nghe thấy. Hai người bọn họ đang bước đi trên con đường sạch sẽ. Đi một lúc, Cẩu Tử dần cảm thấy tự ti: "A Hành, ta thấy mình bẩn quá, người dân ở Trấn Thanh Thành này đều quá sạch sẽ."
Cẩu Tử bắt đầu thấy mặc cảm. Y phục của y rách rưới, đôi chân lấm lem bùn đất. Lúc ở Trấn Tiểu Nham, y chưa từng để ý đến những điều này, nhưng bây giờ nhìn mọi người xung quanh, ai ai cũng y phục là lượt, y liền cảm thấy bản thân thô kệch không chịu nổi, phải cố gắng dùng chân này che chân kia để tự giấu mình. Đây là lần đầu tiên y cảm thấy ngại ngùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play